[Truyện ngắn] Ông lão nghèo và điếu thuốc
	
	
		Chiều hôm qua đi nhậu với lũ bạn cùng lớp, đang ngồi nhậu trong quán,  ngồi một bàn có 5 thằng, bên kia có 2 người cũng đang ngồi bàn nhâu cũng  lớn tuổi rồi bọn tui gọi là 2 ông già 
 
Bọn tui vào sau, đang nhậu khoảng nửa chai thì ngoài đường có 1 người  già ăn mặc nhìn không được gọn gàng cho lắm, nhìn quần áo thấy cũng  không sạch sẽ, đi chân đất bước vào quán. Không biết ông vào làm gì nữa,  tui nhìn, rồi lão lại gần bàn 2 ông già kia đang nhậu nói là " Có thuốc  không cho tôi xin 1 điếu".
Ông già đang ngồi nhậu nhìn lão nói to 1 câu "Ở đâu?" làm tui thấy giật  mình về thái độ của ổng, lão xin thuốc cảm thấy sợ sệt, đứng khép nép 2  tay để trước rồi nói nhỏ nhẹ như đang sợ. Nhìn lão xin thuốc thấy rất  khổ, chắc cũng đang khó khăn lắm mới mang thân đi xin thuốc, ông kia  không cho thì thôi còn tỏ ra thái độ khinh người, bần tiện rồi ông kia  nói mấy câu gì đó tui và lũ bạn nhìn thấy rất tức liền kêu bà chủ bán  cho 5 điếu ngựa rồi cho ông lão.
Mọi người trong quán đều im lặng như sợ ông già đang ngồi nhậu, tui  ngước cổ lên nói 1 câu là "người ta khó khăn lắm mới xin 1 điếu thuốc mà  bác lại làm khó khăn đến như zậy, bác không cho thì để bọn cháu mua cho  chứ đừng làm như zậy không tốt đẹp gì"...
Lúc đó mấy người trong quán mới la ông già kia, nói ông sai rồi...
Bọn tui mua thuốc đưa cho lão, lão cảm ởn rồi từ từ bước ra quán với đôi bàn chân trần trong cái lạnh của chiều mưa bay bay...
ngay từ khi thoáng thấy nét mặt gầy nhom do năm tháng cùng sự cực nhọc  c.s này mang lại, t một thằng nhậu trong nhóm đã nghĩ ngay đến 1 đứa bạn  trong lớp mình.! nụ cười khi nhận bao thuốc..dáng đi .. cách ăn mặt!  không nhòe nhẹt như đời, không chú trọng sĩ diện vặt vãnh, giống quá ..  giống thằng bạn mà ngày ngày chúng t vẫn trêu khi nó quan trọng 1 chiện  nhỏ giống như "ki bo" "đàn bà".. bạn của tao ơi ... bước ra khỏi quán  nhậu ra về,. thật lòng t chỉ muốn ghé thăm nhà nó!.. nhưng ý nghĩ ấy vụt  tắt ngay khi thấy . . dáng chạy vô tư quên buồn theo những con bò nuôi  nó sau này trên bước đời đại học, ngày sau nó sẽ khác.. tao tin là vậy!  chúc may mắn bạn tao _!!!!!! 
Thiệt sự hôm qua nhìn cảnh đó rất đau lòng, người thấy người khó khắn mà  không giúp đỡ còn làm cái thái độ đó thiệt sự không biết ông đó chết  rồi ai đào mộ cho ổng không nữa.
Bà chủ quán nói đúng " sống phải để phước cho con cháu chứ đừng quá ác độc".
Tui nghĩ lá lành đùm lá rách, người thấy người như vậy mà 1 điếu thuốc không thể sẻ chia thì thật đáng tiếc.
Bọn tui cũng là học sinh chứ không giàu có như ông già kia nói "tụi nó  có tiền để tụi nó mua cho ổng" sai rồi bác, bọn cháu thấy người gặp khó  khăn bọn cháu sẽ  giáu đỡ, cháu không hẳn là người tốt nhưng nhìn hoàn  cảnh đó sao không giúp được...
Mong rằng mọi người cùng nhau chia sẻ, giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn, khó khăn chứ đừng bao giờ ngoảnh mặt làm ngơ...