[Tin trong nước] Vụ cưỡng hiếp lúc 8 giờ tối: hung thủ làm 'chuyện ấy' lần đầu
	
	
		Vụ cưỡng hiếp lúc 8 giờ tối: hung thủ làm 'chuyện ấy' lần đầu 
 Sau gần một ngày bị hiếp và cướp mất chiếc máy tính,  điện thoại di động và 3 triệu đồng, Dương Thị Thu H. mới đến trình báo  công an. Tuy nhiên, đến khi tìm ra thủ phạm thì nạn nhân lại xin rút,  chỉ “tố” hành vi cướp chứ không có hiếp (!?)…
  
  Chiếc máy tính 2 lần bị đánh cắp
  Từ huyện Đông Triều (tỉnh Quảng Ninh), Dương Thị Thu  H. (SN 1988, ở Đông Trà, phường Dư Hàng Kênh, quận Lê Chân) phiêu dạt về  Hải Phòng làm ăn đã mấy năm nay. Cũng do hoàn cảnh gia đình khó khăn,  H. học hành dang dở nên chẳng có nghề nghiệp gì trong tay. 
 Lúc đầu mới đến Hải Phòng, H. được người quen giới  thiệu làm nhân viên phục vụ cho mấy quán karaoke trên đường Nguyễn Văn  Linh. Đi làm được một thời gian, khi tích cóp được chút vốn liếng, H.  không theo công việc tiếp viên nữa mà tự đứng ra mở một cửa hiệu trang  điểm nho nhỏ. H. thuê một phòng trọ trên đường Đông Trà vừa làm chỗ ở  vừa làm cửa hiệu, hàng ngày phục vụ chị em trong khu nhà trọ và những  người xung quanh… 
  Công việc của H. mặc dù không cho thu nhập cao nhưng  bù lại là ổn định. Ngoài chi phí sinh hoạt hàng ngày, mỗi tháng H. cũng  để ra được chút ít mua sắm, trang trải cuộc sống. Niềm mong mỏi của H.  là có được chiếc máy tính để lên mạng tìm kiếm thông tin, giao lưu với  bạn bè hoặc để giải trí những lúc vắng khách. 
 Bởi vậy khi dành dụm được một số tiền, H. đã đi mua một  chiếc máy tính xách tay về dùng. Với nhiều người có điều kiện thì chiếc  máy tính hiệu Acer trị giá gần 10 triệu đồng không phải là lớn, nhưng  với H thì lại là cả gia sản. Bởi vậy mà mỗi lần dùng xong, H. không quên  cho vào tủ khóa lại rất cẩn thận. Vậy nhưng cũng chỉ phòng được người  ngay chứ không giữ được với kẻ gian. 
  Trong một lần H. đi vắng, kẻ gian đã cạy khóa lấy mất  chiếc máy tính cùng một số đồ dùng trị giá khác. Tiếc đến ngẩn ngơ, H.  vội đi trình báo cơ quan công an.
  Trong lúc gần như không còn hy vọng tìm lại được  “khối” tài sản của mình bị mất, đến cuối năm 2012, H. vui mừng đến phát  khóc khi bất ngờ được cơ quan Công an thông báo đã tìm lại được chiếc  máy tính của mình. 
 Thủ phạm là Hoàng Trường Giang (sinh 1983, ở quận Long  Biên, Hà Nội), một tên ma cô chuyên sống lang thang tại các nhà nghỉ,  khách sạn tìm cơ hội lừa đảo, trộm cắp tài sản của các cô “cave”. 
  Trước khi bị bắt, Hoàng Trường Giang trong vai khách  làng chơi đã cướp của Nguyễn Thị Thúy (SN 1985, ở huyện Tiên Lãng) chiếc  xe máy SH và 1 điện thoại Iphone 4. Sau lần bị mất hụt chiếc máy tính  xách tay, H. lại càng cẩn thận hơn. Mỗi đi khi vắng, không chỉ khóa mấy  lần cửa nhà mà H. còn dặn hàng xóm để ý trông coi hộ. H. không bao giờ  nghĩ rằng chiếc máy tính của mình lại có thể bị đánh cắp đến lần thứ 2.
  Vậy nhưng đến tối 15/8 vừa qua, trong khi đang ngồi  bên chiếc máy tính, H. bị một kẻ lạ mặt bất ngờ xông vào nhà, dùng vũ  khí đe dọa cướp đi chiếc máy tính cùng điện thoại di động và 3 triệu  đồng tiền mặt. Không chỉ mất của, H. còn bị kẻ cướp táng tận lương tâm  hãm hiếp trước khi bỏ đi… 
  “Bi kịch” đời trai của tên cướp tuổi 17(?!) 
  Đến chiều 16/8, sau khi nhận được đơn trình báo của  Dương Thị Thu H., Công an phường Dư Hàng Kênh (quận Lê Chân) đã khẩn  trương huy động lực lượng và triển khai các biện pháp nghiệp vụ để điều  tra, truy bắt đối tượng.
  Thủ phạm được xác định là Nguyễn Văn Thành (SN 1988, ở  xã Tân Phong, huyện Kiến Thụy) và hắn lập tức bị bắt giữ khi đang lẩn  trốn ở nhà bố đẻ cùng tang vật là chiếc máy tính xách tay hiệu Acer và 1  điện thoại di động. 
  Khác hẳn với sự hung hãn của kẻ cướp trước đó, Thành  tỏ ra ngoan ngoãn và rất thành khẩn khai báo về hành vi phạm tội của  mình và cả cho đến khi kể về số phận éo le của mình.
  Hiện tại Thành phải sống dựa vào 2 người chị gái trong  lúc mẹ đi tù, còn bố sức khỏe yếu. Số phận của Thành có lẽ chuyển sang  ngã rẽ mịt mùng khi hắn từ thành phố Hồ Chí Minh trở ra Hải Phòng. 
 Lúc này, sau khi đã học được nghề may, Thành định bụng  sẽ cùng với chị gái mưu sinh. Tuy nhiên, khi biết chị gái cũng đang thất  nghiệp, Thành tỏ ra buồn chán, đi thuê nhà trọ và vùi đầu vào mấy trò  Game online. 
  Đến khi không còn tiền ăn tiêu, Thành cùng đám bạn đi  trộm cắp và bị công an bắt, xử lí hành chính, giao cho địa phương và gia  đình quản lí, giáo dục. Tuy nhên, cũng chỉ được mấy ngày, sau đó Thành  lại mò ra thành phố kiếm tiền bằng cách trộm cắp, cướp giật… Sau một lần  trộm cắp được số tiền 200 nghìn đồng đặt trên ban thờ thần tài, Thành  quen mui tìm đến phòng trọ của Dương Thị Thu H. tìm cơ hội tiếp tục ra  tay. 
  Phát hiện H. đang ngồi một mình bên cạnh để chiếc máy  tính xách tay, Thành liền xông vào bịt mồm và đè chị này xuống ghế. Chị  H. vùng vẫy kêu cứu, Thành vơ chiếc kéo trên mặt bàn đe dọa “nếu kêu sẽ  đâm chết”. 
 Trong lúc giằng co, chiếc kéo văng ra, Thành đẩy chị H.  vào nhà vệ sinh và lấy con dao treo tường tiếp tục đe dọa... Thành thú  nhận, mặc dù đang đi cướp giật nhưng trong lúc vật lộn, cơ thể nhiều lần  tiếp xúc với nạn nhân đã khiến hắn không kìm hãm được dục vọng. Đến khi  thấy chị H “khuất phục”, không có biểu hiện chống đối, Thành liền đẩy  vào phòng ngủ đòi được “vui vẻ”. 
  Lúc này, dường như chị H. biết mình không thể làm gì  trước sự hung hãn của tên cướp thì nhẹ nhàng “đàm phán”, hứa sẽ cho  Thành số tiền 500 ngàn đồng để hắn đi chỗ khác “vui vẻ”. Tuy nhiên đang  trong lúc hừng hực thèm khát dục vọng, Thành nhất định không chịu buông  tha. 
 Biết không thể làm thay đổi được kẻ cuồng dâm, chị H.  buộc lòng chấp thuận nhưng với điều kiện Thành phải “đi” bao cao su để  phòng tránh lây bệnh. Thế nhưng do là lần đầu tiên được làm “chuyện ấy”,  gã trai mới 17 tuổi không biết phải bắt đầu như thế nào(!). Sau khi  được nạn nhân “hướng dẫn” và đi lấy bao cao su đeo vào nhưng Thành vẫn  chưa hết lúng túng… 
  Theo các điều tra viên, trong diễn biến điều tra vụ án  cũng phát sinh tình tiết hết sức ly kỳ. Nạn nhân Dương Thị Thu H. bị  cưỡng hiếp và cướp tài sản nhưng phải đến chiều hôm sau mới trình báo cơ  quan công an. H. cho biết, giá như Nguyễn Văn Thành chỉ làm “chuyện ấy”  xong rồi thôi thì có thể sẽ bỏ qua. Nhưng khi đã thỏa mãn dục vọng rồi  Thành còn đòi thêm tiền và lấy luôn chiếc máy tính và điện thoại di động  khiến H. thêm phẫn uất mới đi tố cáo. 
  Tuy nhiên, đến khi tìm ra thủ phạm đã hãm hiếp và cướp  tài sản của mình thì Dương Thị Thu H. một mực từ chối không đi giám  định pháp y theo yêu cầu của cơ quan công an. Theo đó, nạn nhân chỉ “tố”  Nguyễn Văn Thành về hành vi cướp và tuyên bố… “khuyến mại” cho tội  hiếp(!).