Kể từ buổi đầu ra mắt, Battle Realms đã được quảng cáo hết sức  ấn tượng: “BR là tương lai của thể loại RTS”, “BR đã làm rung chuyển thể  loại RTS” và: ”Game đã làm bùng lên ngọn lửa, rất nóng bỏng và táo bạo,  khiến nhiều hãng phát hành game RTS khác phải nhìn lại mình”. Đây có  thật sự là một game hấp dẫn không hay chỉ là thành quả của công nghệ  lăng xê? Nhiều câu hỏi được đặt ra, dư luận xôn xao, nhưng tất cả đã  thuộc về quá khứ… Mới đó mà đã 2 năm kể từ khi bản BR đầu tiên ra đời,  game đã chịu đủ thử thách của thời gian để trở thành một trong những trò  chơi đáng nhớ nhất của thể loại RTS.
 
 Tộc Sói trả thù…
     Một năm sau câu chuyện về Kenji và cuộc hành trình của anh đã ngủ  yên trong chiến thắng (ở phần một), Liquid Entertainment tiếp tục kể câu  chuyện về tộc Sói thông qua bản mở rộng của Battle Realms: Winter Of  The Wolf. Rất lâu, lâu lắm, trước cả sự kiện trong Battle Realms, một  bản anh hùng ca về những chiến binh Sói dũng mãnh đã cất lên. Đang sống  yên ổn, một ngày nọ, dân tộc Sói (Wolf) bị tộc Sen (Lotus) xâm chiếm và  trở thành nô lệ. Nhưng dòng máu Sói kiêu hãnh, khát khao tự do tuôn chảy  trong người thủ lĩnh Grayback, đã giúp anh vùng lên lãnh đạo dân tộc  chống lại tộc Lotus. Một cuộc hành trình lại bắt đầu trên vùng đất trắng  xóa ngập tuyết, vì tự do, vì dân tộc…
 
 Chiến thuật phát triển
            Ngày nào các game RTS giống hệt nhau, ngày ấy xem như thể  loại RTS đã chết. Dù theo xu hướng chung của các nhà phát triển RTS là  “gột rửa” đến mức tối giản tài nguyên kinh tế để tập trung sâu hơn vào  quân sự, nhưng cách từ bỏ truyền thống của Battle Realms vẫn rất nổi  bật, tách biệt hẳn so với nhiều tên tuổi đình đám thời bấy giờ. Không  thể nói Liquid Entertainment lơ là với mảng kinh tế, tuy nó được thực  hiện rất đơn giản. Đơn vị phu tự động ra đời từng người một từ nhà dân.  Thời gian sản sinh một người mới, chịu ảnh hưởng của hai yếu tố  nhanh/chậm tương ứng: số lượng nhà dân và số lượng dân đã có trước đó.  Phu (nông dân) là hạt nhân chính trong công cuộc chinh phục các bộ tộc,  đảm nhiệm vai trò đa dạng: gặt lúa, múc nước, tưới tiêu, bắt ngựa, chữa  cháy, sửa nhà, xây dựng và cả quân sự nữa.
Thu nhập của bạn xem ra khá “dễ chịu” chỉ với lúa và nước. Xem ra cuộc  sống trong BR quá đơn giản, nhưng không, mức độ phức tạp trong game vượt  xa những gì bạn từng thấy trong các game RTS kinh điển. Sau khi thu  hoạch lúa, những gì còn lại trên cánh đồng xơ xác là những cây non mới  nảy mầm. Tiếc thay, chúng mọc rất chậm, lúc này nếu bạn không có biện  pháp tưới nước thích hợp thì sẽ lâm vào tình trạng “khủng hoảng” kinh  tế. Nhưng, nếu bạn tập trung quá vào tài nguyên thì sẽ để “trống hoác”  việc phòng thủ … May mà tài nguyên cũng như phu, được giới hạn khắc  nghiệt ở con số nhất định, nên bạn hiểu rõ khi nào thì cần điều động phu  làm kinh tế, khi nào nên cho họ tòng quân.
 
 Chiến trường rực lửa
        “Tồn tại hay không tồn tại”: đó là quy luật sinh tồn. Trong  BRWW, chỉ có duy nhất con đường: chiến đấu đến cùng. Nhà phát triển quả  là nhạy bén với thị trường năm xưa: lính không sản sinh vô tính (như  thường thấy) mà bắt nguồn từ một người phu yếu ớt, trải qua quá trình  đào tạo dài, phức tạp và gian khổ (cứ nhìn các dấu “%(*@^&” phát ra  từ “lò” là bạn biết ngay việc tập luyện không dễ chịu gì) mới “lột xác”  thành chiến binh võ nghệ cao cường. Muốn tạo lính cao cấp hơn (“cao cấp”  chứ chưa chắc là “mạnh” hơn), người chơi phải cho lính vào một “lò”  khác. Lối tạo lính đã cân não, cách game hiện thực tiềm năng thực sự của  người lính càng công phu hơn. Mỗi lính có thể được đào tạo một trong  hai kỹ năng đặc biệt của riêng từng đơn vị. Việc chọn kỹ năng sẽ tạo lợi  thế bí ẩn cho người chơi, giúp họ xây dựng thêm nhiều kế hoạch độc địa,  tầm điều khiển từ đó cũng “vi mô” hơn bởi bạn cần nhớ chính xác ai đang  nắm giữ kỹ năng gì và lúc nào thì sử dụng chúng. Công việc đào tạo một  người lính mất khá nhiều thời gian và cần cân nhắc kỹ lưỡng. Vì vậy,  những màn đầu thật dễ dàng vì bạn không có nhiều lựa chọn đơn vị lính,  nhưng càng dấn sâu vào game, bạn càng bối rối, cứ xuất hiện một loại  lính mới là mưu đồ chiến thuật lại tuôn trào theo dòng chảy sâu thẳm  trong lối chơi của BR. Với người chơi kinh nghiệm, họ sẽ tự mình tìm ra  bí kíp: một đội quân tốt là hỗn hợp nhiều binh chủng đa dạng. Còn chi  tiết đội quân đó như thế nào, gồm loại đơn vị gì, thì chính điều đó mới  cần sự trải nghiệm ở mỗi người.
 
      Ngay từ phần xây dựng, ta đã cảm nhận chút gì đó có “chất người”  từ game và phần chiến đấu đã phát triển rộng ra “chất” đó. Bất cứ ai  cũng vậy, đơn vị nào cũng thế, đều có một thanh lực để thi triển tuyệt  kỹ. Nhưng thế thôi chưa đủ, cùng chia sẻ thanh lực là hệ thống di chuyển  gồm 3 mức: chạy, đi bộ và… lê lết (nếu bị thương nặng, một tiểu tiết  nhưng chứng tỏ nhà phát triển rất chăm chút cho trò chơi). Chú ý kỹ hơn,  có lẽ chỉ là ảo giác của tôi, ta thoáng thấy chút tính cách trong mỗi  người lính: tinh thần Samurai chính nghĩa của Rồng, vẻ gian xảo của Rắn,  khí chất hoang dại của Sói và sự kinh tởm toát lên từ Hoa Sen! Bốn  chủng tộc hoàn toàn khác biệt, tạo được những thái cực đối lập, tung  hứng lẫn nhau một cách khéo léo.
 
          BR không phải là một đế chế hùng mạnh, mà chỉ gồm các bộ tộc  nhỏ “lấy chất lượng bù số lượng”: mỗi trận đánh chỉ quy tụ con số vài  chục lính, nhưng họ là những chiến binh thực thụ với võ nghệ đậm phong  cách Trung Hoa. Những trận đánh dữ dội dưới sức ép khốc liệt của đủ  chủng loại binh khí, pháp thuật… cứ thi nhau “múa” trên màn hình. Các  chiêu bay nhảy, “tất sát” trong game chính là những gì được biểu hiện  trong nhiều phim võ thuật Hồng Kông với từng động tác rất tinh tế, uyển  chuyển và ngoạn mục. Dễ hiểu thôi, bởi công việc chỉ đạo võ thuật được  “ngài” Tsui Hark (Từ Khắc) đảm nhiệm. Ông là đạo diễn của nhiều bộ phim  võ hiệp kinh điển, gần đây nhất là Thất Kiếm (Seven Swords) đã thống  lĩnh phim mùa hè ở nhiều nước châu Á. Chỉ cái tên Từ Khắc, khỏi phải nói  thì bạn cũng có thể hình dung những trận thư hùng trong game ác liệt  như thế nào. Không chỉ dừng lại ở đó, BR còn ẩn chứa nhiều điều khác  ngoài chất lượng hệ thống chiến đấu tuyệt vời.
 
 Thiên nhiên và chiến thuật
         Xa xăm trên những khu vực hoang dại, tồn tại một thứ “vũ khí”  cạnh tranh độc đáo: những chiến mã tương lai (hay… thức ăn tươi sống cho  bầy sói đói khát của tộc Sói). Đơn vị lính nào cũng có thể trở thành kỵ  binh (trừ những ai quá… cỡ), kể cả anh hùng. Ngồi trên yên ngựa, hiệu  quả tấn công của các đơn vị quân tăng lên rõ rệt. Hãy tưởng tượng, cảnh  bạn phóng ngựa băng qua cánh rừng làm xao động trái tim nhút nhát của  những chú chim đang đậu, hay cảnh lao mình vun **t trên những thảm thảo  nguyên xanh mượt, rượt đuổi những kẻ tháo chạy, hoặc liều mình mở đường  máu tháo chạy khỏi nguy hiểm… quả thật, rất khó để “bắt chết” hai đôi  chân luôn vận động của chiến mã một khi bạn đã leo lên lưng nó. Riêng  tộc Sói, gồm toàn những gã… bự con, nên ước mơ “chiến đấu cùng tốc độ”  với những chú ngựa được thay bằng “chiến đấu cùng bầy sói”, những con  sói thật sự mạnh mẽ và hoang dã.
Game còn khai thác việc tận dụng địa hình để tăng thêm tính thú vị trong  chiến thuật. Chẳng hạn, lính ở trên cao sẽ lợi thế hơn ở thấp, một vài  tảng đá có sẵn để bạn lăn xuống thử “độ bền” của nhà, và ta có thể biết  quân thù đang ở đâu thông qua tiếng vỗ cánh của bầy chim trong khu rừng,  nhưng hãy cẩn thận, biết đâu chừng đó là kế ”nghi binh”… Đặc biệt hơn,  sự góp mặt của thời tiết làm cho trò chơi thêm phần sinh động: một trận  mưa dập tắt âu lo cháy nhà, thổi bùng sức sống cho cây cỏ, hoặc cơn bão  tuyết “giương tay” chặn mọi khả năng phát triển của cây lúa. Tùy thuộc  vào không gian, thời gian mà chiến thuật đề ra có thể biến hóa đa dạng.
 
 A.I bất trị
      Nếu bạn đang tìm kiếm một đối thủ xứng tầm thì BR là sự lựa chọn  hoàn hảo. Các kiểu tấn công từ hai hướng, đánh vào chỗ nhược phòng thủ,  nhắm thẳng vào phu, sử dụng lính tốc độ cao để dụ người chơi… đều nằm  trong danh sách chiến lược của máy. Tuy nhiên, khát vọng chinh phục đỉnh  cao chiến thuật của game, đã bị chặn lại ngay từ “cửa ải”: điều khiển  hệ thống chiến đấu. Đội quân của bạn gồm toàn những tên “nóng tính”: hễ  cứ thấy địch là chúng lao vào lăn xả, tự ý thay đổi tấn công xa và gần  nếu bản thân chúng thấy cần thiết, và dừng lại “nói chuyện” nếu gặp địch  giữa đường (này, ai là người điều khiển ở đây vậy?) Điều đó không tệ  cho lắm, thậm chí có phần tốt nữa là đằng khác. Nhưng tại sao, tại sao  một game chiến thuật mà không hề xuất hiện khái niệm “đội hình”? (khi di  chuyển lính sẽ đi rất lộn xộn). Thêm nữa, camera bố trí chưa bao quát,  và những gã lính “ngốc” thừa lòng dũng cảm không chịu rút lui dù yếu  thế, đã kéo BR xuống một bậc, chỉ một bậc thôi là quá đủ để game không  chạm tay được tới ánh sáng vinh quang của những game chiến thuật hàng  đầu.
 
     Ngoài ra, một điểm trừ khiến không biết bao nhiêu dân chuyên nghiệp  lẫn không chuyên bối rối là sự hướng dẫn không rõ ràng của game (trò  chơi không hiện chỉ số tấn công, phòng thủ). Nếu bạn muốn làm một phép  so sánh giữa các đơn vị, tôi khuyên: bạn hãy tin tưởng hoàn toàn vào  kinh nghiệm bản thân, đừng dựa trên các con số vô hồn vì đằng nào chúng  cũng đâu có trong game. Do vậy, việc sàng lọc quân sẽ khó khăn hơn rất  nhiều.
 
 Chế độ khác
       Có thể bạn sẽ thấy chiến đấu đơn độc rất buồn tẻ, nhưng kết quả  sẽ khác đi nếu bạn giao tranh cùng 2 hoặc 3 người bạn. Chế độ Skirmish  và Mutiplayer trong các game RTS xuất hiện, để hiện thực hóa yêu cầu  trên. Bạn có thể tự do điều khiển các bộ tộc: Sen (Lotus) – sử dụng tà  thuật và công nghệ để chiếm đoạt ngôi vị số một; Sói (Wolf) là những  chiến binh mạnh mẽ của thiên nhiên, với thân hình rắn chắc và những cú  đánh nảy lửa; Rồng (Dragon) và Rắn (Serpent) cùng thuộc tộc người nhưng  cạnh tranh nhau từng khía cạnh, một bên là những chiến binh cao thượng  sống với tinh thần chính nghĩa, một bên là tầng lớp thảo khấu không từ  một thủ đoạn nào để hạ gục đối phương. Cả hai mục chơi trên sẽ tiêu tốn  của bạn nhiều thời gian nhất, bởi có nhiều điều thú vị để khám phá ngoài  mục chơi đơn.
 
 Sơn thủy hữu tình
    Trước khi Warcraft III ra đời, BR được xem như một “tượng đài” nghệ  thuật của giới RTS. Các khung cảnh thiên nhiên đẹp như tranh vẽ, mang  màu sắc Trung Hoa hoặc Nhật Bản cổ điển với tính chi tiết “đậm đặc”:  bướm bay dập dìu trên thảm cỏ xanh, cá tung tăng bơi lội trên mặt nước  lan tỏa nhè nhẹ, từng đàn chim đập cánh bay khỏi rừng… điểm xuyết thêm  cho các bức tranh tuyệt đẹp ấy, là sự xuất hiện của nhiều hiệu ứng như  mưa, sấm chớp, tuyết được thể hiện rất xuất sắc. Góp công không nhỏ vào  đồ họa cao cấp của game là những đội quân 3D chuyển động trơn tru, mượt  mà. Điểm được đánh giá cao nhất trong trò chơi, là sự lột tả đầy đủ nét  thăng trầm trong bản sắc của mỗi chủng tộc.
 
    Một game không thể gọi là một game, nếu thiếu đi phần âm thanh. BR  phát huy những giai điệu phương Đông thật hoàn hảo – có lúc trữ tình  trong tiếng du dương của sáo, đàn tranh và bộ gõ cổ truyền, đôi khi lại  dồn dập hoàng tráng trong tiếng trống trận. Để tránh cảm giác nhàm chán  lặp lại, mỗi đạo quân được “trang bị” khoảng 5 bản nhạc cho riêng mình,  và cứ thế “xoay tua”. Nếu đã chán tiết tấu cổ, bạn có thể lắng tai cảm  nhận âm thanh mời gọi của thiên nhiên: tiếng ếch kêu ồm ộp, ca khúc thần  tiên ríu rít của loài chim, tiếng sói hú rợn người… Và không thể không  nhắc đến phần ***g tiếng cực kỳ tốt của game. Tất cả, hòa quyện lại để  làm nên thứ âm thanh độc đáo của BR, chỉ riêng BR mà thôi!
 
 Kết luận
 
   Thời gian không xóa nhòa ấn tượng về BR trong lòng những fan RTS.  Đẹp, hay và hấp dẫn, làm sao ta có thể cưỡng lại một game như thế, đúng  không?
 
 Kinh nghiệm
- Sử dụng điểm tập kết để chỉnh phu (nông dân) đến lò đào tạo hoặc điểm thu hoạch sẽ nhanh hơn.
- “Quân tử báo thù 10 năm chưa muộn”. Nếu bị tấn công không cách nào  chống cự nổi, hãy lén cho vài phu bỏ chạy đi lập nghiệp ở đất mới.
- Hạ gục nông dân, tê liệt kinh tế.
- Tấn công dưới sự trợ giúp của tuyết, sẽ làm tài chính đối phương không gượng dậy nổi.
- Tải bản patch 1.5 về, lối chơi sẽ hay hơn, và “đã” hơn hẳn.