Trái Đất năm 2520 chỉ còn là những hoang mạc trơ trụi, khô cằn. Câu chuyện của Pariah xảy ra vào thời điểm đó. Bạn sẽ vào vai nhân vật chính Jack Mason, một tiến sĩ bị hội đồng khoa học chối bỏ, vì dám chống đối những quyết định của hội. Trong một lần hộ tống người nữ bệnh nhân mang trong mình một loại virus lạ, không may con tàu của ông bị bắn hạ và rơi xuống vùng đất hoang mạc đầy rẫy bọn tù nhân nổi loạn và những kẻ ngoài vòng pháp luật. Rắc rối với Jack Mason bắt đầu nảy sinh từ đây: nữ bệnh nhân trốn thoát, mang theo mầm bệnh nguy hiểm trong khi vây quanh là những kẻ xa lạ hung hãn…



Vâng, thật sự nếu đã là fan của dòng game hành động thì chỉ cần qua vài phút đầu tiên để làm quen, bạn sẽ dễ dàng nhận ra Pariah có cách chơi theo đúng truyền thống của một game bắn súng “kinh điển”: bắn và chạy; không cần phải tư duy chi cho mệt. Điều này cũng không có gì lạ khi biết rằng nhà sản xuất trò chơi là hãng game Digital Extreme, một studio lẫy lừng với loạt game Unreal Tournament (đồng phát triển với Epic). Vì vậy, không khí trong Pariah lúc nào cũng đậm chất “action”. Các nhiệm vụ trong game được đơn giản đến mức tối đa: chỉ cần đến được điểm quy định, tìm cách mở một cánh cửa hoặc tiêu diệt hết đối phương, v.v… Tuy nhiên, với cách chơi này ở thời điểm hiện tại, theo người viết, có thể trở thành con dao hai lưỡi: với những fan “thuần chất” của thể loại bắn súng cũng như những người mới tập chơi, đây là một trò chơi không có gì phải chê trách! Nhưng với những người khó tính và ưa thích sự đổi mới, phong cách này sẽ làm cho họ nhàm chán và là món thừa trên “bàn tiệc” ê hề các món thượng vàng hạ cám như hiện nay.



Có lẽ nhà sản xuất cũng đã cảm nhận được điều này, nên ngoài những điểm đã nêu, Pariah có những ý tưởng khá lạ. Đầu tiên là hệ thống nâng cấp vũ khí tưởng chừng như chỉ tồn tại trong các game nhập vai. Theo nhận định riêng, đây chính là điểm hấp dẫn nhất của game, và là con “ách chủ bài” để lôi kéo người chơi đi đến màn cuối cùng. Để có thể ”lên đời” vũ khí, bạn cần phải có những túi nâng cấp (Weapon Energy Core – WEC) nằm khuất đâu đó trong các căn phòng, hoặc hành lang. Cái hấp dẫn ở đây (và cũng gây khó khăn không ít) là việc nâng cấp phải được suy tính kỹ, vì số lượng của các túi nâng cấp khá hạn chế, không phải lúc nào cũng có. Sau nữa, mỗi vũ khí có đến 3 mức độ, càng cao thì càng đòi hỏi nhiều WEC (tất nhiên càng mạnh hơn).



Nên việc tìm kiếm và suy tính kỹ khi dùng không phải là chuyện “gật đầu là làm ngay”! Bù lại, nếu lựa chọn đúng yêu cầu, mỗi loại súng sẽ cho bạn thấy những đặc trưng riêng và cả lợi hại của chúng. Chẳng hạn với khẩu súng tỉa, sau khi nâng hết mức, bạn sẽ dễ dàng hạ địch thủ từ xa nhờ có thêm ống ngắm hồng ngoại cùng với khả năng xuyên áo giáp… Tôi “kết” nhất là khẩu phóng lựu – grenade launcher, món vũ khí “sát thủ” trong không gian hẹp: bạn chỉ việc “câu” vào đám đông quân địch (không cần chính xác) và nhấn nút, “boom”, cả đám bị hất tung lên cao và rơi lịch bịch xuống như những trái mít, rất thú vị và vui nhộn. Nói chung, việc đưa hệ thống nâng cấp vũ khí vào game đã kích thích được sự tò mò nơi người chơi, tăng tính lôi cuốn, hấp dẫn.



Trào lưu sử dụng xe cộ trong các game hành động hiện nay có vẻ như đang là mốt, và tất nhiên, một game như Pariah càng không thể bỏ qua chi tiết này. Người chơi sẽ được “cưỡi” những chiếc môtô 3 bánh (Wasp) có gắn đại liên, hoặc những chiếc xe 4 bánh ngồi được 2 người (Bogie), trang bị đại bác cỡ lớn “vi vu” qua những hoang mạc, hẻm núi…Trở ngại ban đầu mà bất cứ người chơi nào cũng gặp khi tập lái xe là cách điều khiển hướng chạy bằng… chuột, thay vì bằng các phím thông thường. Nhưng khi đã quen, bạn có thể cho xe lao vun **t và “nổ” hết cỡ, rất “đã”. Bạn sẽ được kiểm chứng điều này thông qua màn chơi rất ấn tượng có tên “Hot Pursuit”: cô nàng Karina (nhân vật nữ chính của trò chơi) là “tài xế”, còn bạn là “pháo thủ”. Phải công nhận, tài cầm lái của cô nàng Karina “khủng khiếp” đến nỗi, chắc chắn bạn sẽ không bao giờ dám bước lên xe của cô ta lần thứ hai!


Khá dễ dàng. Dù có thiết lập ở cấp độ khó nhất, Pariah cũng không thể “gây khó dễ” cho các tay chơi “cứng cựa”! Tất cả 18 nhiệm vụ của game được hoàn thành trong thời gian khá ngắn, vì chúng quá đơn giản, người chơi không phải mất thời gian mò mẫm tìm đường. Ngoại trừ một số màn “hơi mệt” chút ít như màn trên xe lửa, còn lại đều quá ngắn và chưa đạt được độ “chín”. Ngay cả khi diệt trùm (chỉ có 2 con trùm trong game), người chơi chỉ cần tinh ý chút xíu là sẽ nhanh chóng cho chúng về trời.AI của game cũng “góp phần” làm giảm nhanh thời gian hoàn tất trò chơi.



Dù cũng biết núp sau chướng ngại vật, hoặc kéo cả đám đến hỗ trợ khi bị tấn công, nhưng đối thủ vẫn lộ rõ bản chất “máy” qua từng hành động: cứ chồm lên bắn rồi lại thụp xuống núp, rất đều đặn và tức cười. Bạn chỉ việc canh sẵn và chờ để “bụp”! “Ngu” nhất là những tên cầm khẩu rocket, khi trông thấy mục tiêu, chúng liền bắn ngay lập tức mà chẳng cần biết mình đang đứng ở đâu, ngay cả khi trước mặt là đồng đội hoặc chướng ngại vật, và thế là… khỏi nói, bạn cũng biết kết quả ra sao, mà còn được một trận cười no nê nữa chứ!



Rất may, không kém cỏi như AI, chất lượng hình ảnh của Pariah phải nói rất ấn tượng và đẹp mắt. Điều này cũng dễ hiểu vì game sử dụng engine Unreal (có hiệu chỉnh), một trong những engine thuộc loại tốt nhất hiện nay, với ưu điểm cho hình ảnh đẹp mà không đòi hỏi cấu hình cao. Có thể bạn cho là tôi nói quá, nhưng thực sự nếu chỉ nhìn sơ qua, hình ảnh của Pariah gần như DOOM 3 và Half-Life 2, không thua kém là bao. Ngoài ra, engine này còn giúp trò chơi chạy rất ổn định. Thử nghiệm thực tế trên máy có cấu hình trung bình, game chạy rất tốt ở độ phân giải cao (1024×768) mà ít gặp phải trục trặc nào.
Thậm chí nó còn có thể ”bắt tay” với cả Geforce 4 MX, nhưng tất nhiên, phần lớn các vật thể trong game chỉ là những mảng trắng xoá (do card không thể đáp ứng được các hiệu ứng phức tạp). Đồng thời, với engine vật lý Havok, hình ảnh của trò chơi thú vị hơn rất nhiều. Hình ảnh đối phương bị hất tung lên vì sức ép của quả lựu đạn và rơi xuống ngổn ngang trên mặt đất với những tư thế khác nhau, tạo ấn tượng khá mạnh. Tuy nhiên, không biết do vô tình hay cố ý đôi khi bạn bắt gặp được những tư thế hết sức kỳ quái và vui nhộn, như… chổng ngược đầu trồng cây chuối, hay có lúc lại “chìm” hẳn cả thân người xuống đất chỉ chừa lại mỗi… cái đầu! Nhất là ở phần chơi mạng, điều này xảy ra khá thường xuyên.
Được đầu tư khá tốn kém, nhưng khi ra mắt, Pariah chưa phải là một game hành động có chiều sâu thỏa đáng (ở những mặt cần “nhấn”). Có thể nó sẽ lôi cuốn được bạn chơi từ đầu đến cuối, nhưng khi đã xong thì sẽ… quên luôn, không để lại ấn tượng gì đặc sắc cả (ngoại trừ việc suýt xoa ngắm nhìn cảnh vật khi chơi). Vì vậy, theo góc nhìn của một fan yêu thích thể loại hành động, tôi cho rằng Pariah chỉ như một món ăn chơi cho đỡ “đói” trong khi chờ “món chính”. Còn bạn, ý kiến thế nào?



Download
http://www.mediafire.com/?c5yyoidzoo4aa


Pass: vn-zoom
Đã add 5% recovery