Mỗi khi đêm về, khi chiều xuống, khi ánh trăn lên, khi mưa rơi trên những chặn đường cô quạnh thì bài hát của trăm năm, của ngàn năm trước như thì thầm kể những câu chuyện cũ qua di vật còn lại: Bức tranh pha màu thời gian, cái chuông đất cũ kỹ...những lá thư đã phai màu...