Sau bữa cơm tối, Khả như mặc lên người cái quần lửng và khoác vô chiếc áo gió chồng đầu phủ dài qua mông. Sọt vào đôi converse cô đi ra đầu làng như đã hẹn. Khả như thầm trách hiếu đã chọn nơi đây làm chỗ gặp mặt vì xung quanh cô bây giờ chỉ toàn những lũy tre, không có lấy 1 bóng ngươì. Tiếng gió đêm xào xạc thôỉ, cộng thêm tiếng xì xào cuả lá tre khiến khả như rùng mình, gợn tóc gáy.