Phòng làm việc của Henry chứa đầy tài liêu và sách. 3 tiếng đã trôi qua, Elly chưa bao giờ nghĩ mình có thể ngồi ở đây lâu đến như vậy. Nhưng cô đâu dám bỏ đi, gây ra một chuyện động trời mà không tỏ vẻ hối lối thì lần sau ai dám cho đi phá phách nữa.Henry hiện đang bận họp, còn cô gái xinh đẹp kia lại đang phải ngồi chờ người anh trai đáng kính ấy đến tê cả xương cụt
Cạch...Có tiếng mở cửa...
-Chờ có lâu không?
Tiếng nói phát ra phía ngoài. Một dáng người cao lớn bước vào: mái tóc vàng óng, đôi mắt mang màu xanh nước biển, nước da trắng và một khuôn mặt góc cạnh đến độ hoàn mĩ. Henry nở một nụ cười hút hồn nhưng lại nặng trịch như một trái bom sắp nổ.