Mấy thím giúp e với,e là một thằng vô tâm. e xin vào đề luôn ạ. 4 năm trước em có yêu một người, mối tình đầu luôn mấy thím ạ. Sau mấy tháng yêu nhau em mới phát hiện cô ấy yêu em nhưng cũng hay qua lại thằng bạn em. Có lần em phát hiện chúng nó dám hôn nhau trong lớp. Em quyết định chia tay luôn . E ghét con gái cực,bị mối tình đầu phản bội khó chịu cực. Từ lúc ct em lấy việc tán gái để tiêu khiển . Được cái có cái mã đẹp nói chuyên có duyên nên nhiều em cũng xiêu. Em khốn nạn lắm phải không các thím. Cũng được 1 năm đi yêu lung tung không có hướng. Em đã yêu rất nhiều người nhưng cũng được ít bữa là ct. Rồi có 1 bữa thằng bạn thân em rủ em tán 1 người. Thằng này đã tán đổ con bạn thân em nó nên muốn giới thiệu em tán luôn. Em lúc đó cũng nghĩ tán cho hay thôi nên không suy nghĩ nhiều. Nhưng càng tán em lại càng lún sâu vào cô ấy. Em thích cô ấy thật các thím ợ. Em cũng yêu nhiều rồi nhưng em chưa lúc nào có cảm giác bình yên giống như khi ở bên cô ây Cảm giác khó tả cực. em thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, em thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Cô ấy có nhiều điều bí ẩn thú vị mà em muốn tìm hiểu cho bằng hết. một cô gái thông minh nhỏ nhắn, xinh xắn đặc biệt là da rất trắng. Tính em chỉ thích con gái da trắng, nói chuyện lại hợp nhau nữa. Em cũng biết là cô ấy cũng thích em. Cô ấy đã nói thích em vì em đẹp trai. Nhưng lúc em định tỏ tình thì e lại do dự. Em sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp em dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn về ex sẽ làm tổn thương cô ấy. Em nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho em thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của em và em không việc gì phải vội yêu. Chỉ sợ yêu sớm lại phải ct rồi khó nhìn mặt nhau. Cô ấy là người em không thể xa. Em cũng mê tín vì chỉ tay cô ấy giống của em(cả 2 bàn luôn nhé) nên cứ nghĩ kiểu gì sau này cũng thuộc về nhau. Tán lâu mà không chịu tỏ tình làm cô ấy có ác cảm với em. Nhưng cô ấy vẫn ở bên cạnh em suốt 3 năm . Suốt 3 năm cô ấy luôn ở bên em lúc buồn vui. Có những lần em tuyệt vọng nhất, buồn nhất thì cô ấy luôn ở bên động viên an ủi giúp em vượt qua. Cô ấy dạy cho em rất nhiều thứ. Em đã thay đổi từ một thằng lạnh lùng bất cần đời thành một người hay cười thân thiện. Từ 1 người nông nổi làm việc thiếu suy nghĩ thành người chín chắn hơn. Em hứa với cô ấy nhiều việc lắm mà đến giờ em vẫn giữ lời hứa. Nhưng có lẽ cô ấy không còn nhớ nữa.
Em vẫn rất tốt với cô ấy vì em thực sự yêu. Suốt 3 năm ở bên nhau với mối quan hệ mập mờ. Không phải yêu nhưng trên cả tình bạn. Em đã nhiều lần muốn nói là em yêu cô ấy nhiều. Cô ấy chỉ nghĩ là em coi cô ấy chỉ là 1 người bạn thân thôi. Cũng có nhiều lúc cô ấy nghĩ là em thích cô ấy. Nhưng nhìn mặt em vô tâm như kiểu không biết buồn nên cô ấy gạt ngay suy nghĩ đó . Biết bao sóng gió vui buồn mà chúng em đều cùng nhau vượt qua. Em cứ ngỡ tình cảm đã sâu đậm, em đã biết suy nghĩ chín chắn về tình yêu.Rồi 1 ngày em tỏ tình với cô ấy thì cô ấy chỉ cười nói với em cô ấy đã có người khác. Em không thể nói cho cô ấy biết là tim em đau như thế nào, em chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi em về tới nhà, tim em đau đến nỗi em không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực em, em không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, em gục ngã và khóc. Sau đó cô ấy đã ct người yêu. em biết cô ấy buồn lắm, em cũng thương cô ấy. Em luôn ở bên cố gắng giúp cô ấy quên đi nỗi buồn. 2 tháng rồi mà cô ấy vẫn không quên được người đó. Rồi người đó cũng ở lại níu kéo cô ấy, cô ấy đã chấp nhận yêu lại. Đó là ngày cô ấy cười hạnh phúc, cười nhiều lắm mà 2 tháng rồi em không thể làm được. Cuối cùng em đành ra đi, im lặng nhìn cô ấy hạnh phúc bên người đó. Em đau lắm, cảm giác hụt hẫng bất lực không làm được việc gì. Cứ nghĩ đến 3 năm qua đã uổng phí vô ích, chưa 1 lần thực sự yêu nhau nhưng em vẫn yêu cô ấy cực sâu đậm. Bây giờ em cứ sống vật vờ, hết niềm tin vào cuộc sống. Cô ấy vẫn im lặng với em, cô ấy cứ nghĩ em đã không còn yêu cô ấy nữa. Em cũng đang phải tỏ ra bình thường để cô ấy không phải áy náy vì em. Em đã tự hứa dù cô ấy có quyết đinh ntn thì cũng không được buồn. Chỉ cần cô ấy hạnh phúc là được bù lại bao tháng ngày cô ấy đã luôn mong chờ một lời yêu của em. Bây giờ em phải sống mà không có cô ấy, khó khăn lắm Em cũng mệt mỏi suy nghĩ tiêu cực, không thể nào đưa hình bóng cô ấy ra khỏi đầu,đi đến đâu cũng đều toàn kỉ niệm thôi. Bạn bè khuyên em mạnh mẽ lên và quên đi. Nhưng thực sự em không thể quên mà vẫn muốn chờ. Các bác giúp em với. em không bít em đang ra sao nữa.Em phải làm sao đây ??????