Koroku suốt bao năm nay luôn nằm mơ thấy cùng một giấc mộng về một người con gái với chỉ một câu nói duy nhất: "Đây là mùa đông cuối cùng, là điểm tận cùng của thế giới". Để giải mã những khúc mắc trong lòng, Koroku quyết định chuyển đến trường Jougen - nơi thường có những điều kì bí xảy ra để tìm cho được người con gái ấy.
Có vẻ Koroku đã tìm đúng nơi vì cậu đã gặp một người con gái rất giống với cô gái trong mơ của cậu - Yui nhưng khi bị gặng hỏi thì Yui chỉ cho cậu một câu trả lời không thỏa đáng là sớm muộn gì cậu sẽ hiểu.
Sau đó những chuyện kì lạ cứ liên tiếp xảy ra và Koroku phát hiện ra rằng tiếng đàn Piano của Yui lúc nào cũng rất buồn rầu, đau khổ như bị mất đi người thương yêu nhất.